Trang thơ thợ mỏ

Chào mẹ con đi làm thợ mỏ!

Ngày đăng: 6/12/2016

Nguyễn Quang Tình

Con chào mẹ, cho con xin được đi làm mỏ!
Mẹ nhìn con rồi bảo: Đó là nghề gian khổ đấy con ơi!
Cả đời bố, mẹ tần tảo ngược xuôi,
Lo cho chị, em từng miếng ăn đến quần áo mặc...
Giờ đã lớn thì nghĩ suy cho chắc!
 
Mẹ không ngăn nhưng cũng không bỏ mặc
Chỉ lo cho con không chắc đã thành công?
Làm nghề mỏ không như việc ruộng đồng
Việc công nghiệp nhìn, trông đâu phải dễ...
 
Rồi qua đi mấy chục năm dâu, bể...
Về lại chốn quê tìm đến nơi cội rễ
Để lại đằng sau thời tuổi trẻ đi qua
Gắn bó với Than cùng đồng nghiệp một nhà
 
Nay dù phải cách xa vẫn còn là thân thiết
Mỗi khi gặp nhau không có gì cách biệt
Nghĩa tình Than sao da diết, bâng khuâng...
Nhớ đường mỏ, gương than, xe máy... trên tầng
 
Nhớ em yêu, mầu áo công nhân bước đi rất vội
Nhớ cả những tiếng cười dội ngược vào trong
Yêu em  với nghề để sâu tận đáy lòng
Tất cả tạo thành như lòng moong của mỏ
 
Từ ngày lạy chào mẹ để con đi đến hôm nay vẫn nhớ!
Cả một cuộc đời đã gắn bó với Than
Nhờ có được tình yêu đích thực nồng nàn
Con đã vượt được bao gian nan, hiểm nguy... vất vả
 
Thành người thợ qua tháng, năm vội vã
Vẫn nhớ như in lời mẹ đã dặn con
Đất rộng, biển sâu, nước chảy, đá mòn...
Về bên mẹ vẫn là con thuở trước!
 
Muốn gọi mẹ, mẹ ơi con đã được
Vẫn là đứa con ngoan như khi trước mẹ à!
Biết là mẹ đã đi, đi vào cõi rất xa
Và hôm nay người thợ già lại được về thăm mẹ...!!!
 

Chia sẻ bài viết: