Gương người tốt, việc tốt

Người lính cứu hộ giữa đời thường - Hành động thầm lặng của anh Vũ Đình Huy

Ngày đăng: 12/6/2025

Chiều 10/6/2025, tại bãi tắm TTP Cẩm Phả, trong lúc dòng người thong thả rời biển sau một ngày nắng nóng oi ả, một tình huống nguy cấp bất ngờ xảy ra: một cháu bé bị đuối nước, bất tỉnh.
Giữa khoảnh khắc sinh – tử ấy, anh Vũ Đình Huy, đội viên cứu hộ mỏ thuộc Trạm Cấp cứu mỏ Cẩm Phả – Trung tâm Cấp cứu mỏ – Vinacomin, người đang đi tắm biển cùng gia đình, đã lập tức trở thành người lính cứu hộ đúng nghĩa – không phải dưới lòng đất, mà giữa cuộc sống đời thường.

Phản xạ của người lính – Bản lĩnh giữa đời thường

Khi đang cùng gia đình chuẩn bị rời khỏi bãi tắm, anh Huy bất ngờ thấy một người đàn ông đang bế một cháu bé trên tay với vẻ mặt hoảng loạn. Người đó là anh Tùng – công nhân thuộc Công ty than Thống Nhất. Vừa nhìn thấy anh Huy, anh Tùng lập tức gọi lớn: “Anh Huy! Anh Huy cấp cứu mỏ đúng không? Cứu cháu với!”

Không chút chần chừ, với bản năng nghề nghiệp và kinh nghiệm nhiều năm, anh Huy lập tức tiếp cận cháu bé để kiểm tra tình trạng.
 

Anh Vũ Đình Huy thực hiện cấp cứu cho cháu bé tại bãi biển TTP ngày 1062025 (ảnh do người dân chụp lại)
 
Cháu bé trong tình trạng hôn mê, không có phản xạ hô hấp. Anh nhanh chóng đặt cháu nằm ngửa trên nền cát, nới lỏng quần áo, thực hiện sơ cứu bài bản theo quy trình: 3 chu kỳ hô hấp nhân tạo (2 lần hà hơi – 30 lần ép tim).

Sau một loạt thao tác kiên trì, chính xác, cháu có dấu hiệu hô hấp trở lại, nôn ra nước và bật khóc yếu ớt. Tuy nhiên, bằng sự hiểu biết chuyên sâu và kinh nghiệm thực tiễn, anh Huy không dừng lại ngay, mà tiếp tục thực hiện thêm thao tác hỗ trợ hô hấp, bởi trong nhiều ca thực tế, việc ngừng can thiệp sớm có thể khiến nạn nhân tái nguy kịch.

Khi thấy cháu bé bắt đầu ổn định, anh Huy cùng dì ruột của cháu nhanh chóng đưa cháu đến Bệnh viện Đa khoa Cẩm Phả, trực tiếp bàn giao cho bác sĩ tại Khoa Cấp cứu.

Đến 21h tối cùng ngày, anh Huy quay trở lại bệnh viện hỏi thăm tình hình, được biết cháu bé đã được chuyển lên Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ninh để theo dõi thêm. Đến chiều ngày 11/6, gia đình cháu gọi điện cảm ơn và báo tin cháu bé – tên là Phạm Anh Đức, sinh năm 2017 – đã qua cơn nguy kịch, sức khỏe dần ổn định.

Một hành động – Một giá trị sống

Cứu người giữa nơi công cộng là việc không phải ai cũng có thể làm, càng không dễ để làm đúng, làm đủ và làm kịp thời. Với người lính cứu hộ mỏ như anh Huy, điều ấy đến từ bản lĩnh nghề nghiệp, kỹ năng chuyên sâu và tinh thần trách nhiệm không giới hạn.

Điều đáng trân quý hơn nữa là, sau khi cứu sống cháu bé, anh Huy hoàn toàn im lặng. Không chia sẻ lên mạng xã hội, không báo cáo với bất kỳ ai, bởi với anh, đó chỉ là một việc bình thường – việc mà một người lính cứu hộ cần phải làm, dù là ở trong hầm lò hay giữa cuộc sống đời thường. Sự việc chỉ được mọi người biết đến khi anh Huy tình cờ nhắc lại trong một cuộc trò chuyện với anh Quyết – Tổ trưởng Công đoàn của tiểu đội.

Giản dị mà cao cả

Anh Vũ Đình Huy công tác tại Trạm Cấp cứu mỏ Cẩm Phả từ năm 2013, hiện là người chồng, người cha của hai con – một trai sinh năm 2006, một gái sinh năm 2013. Ngoài giờ làm việc, anh là người giản dị, ít nói, hòa đồng với đồng nghiệp. Nhưng sau vẻ ngoài bình thản ấy là trái tim nhiệt huyết, tinh thần thép và lòng nhân ái sâu sắc.
 

Anh Vũ Đình Huy (thứ 2 bên phải ) tại Hội thao Cấp cứu mỏ chuyên nghiệp năm 2024
 
Anh là hiện thân sống động cho giá trị cốt lõi mà Trung tâm Cấp cứu mỏ – Vinacomin luôn gìn giữ và phát huy: “Chuyên nghiệp – Kỷ luật – Đoàn kết – Nhân ái”.

Hành động của anh không chỉ cứu sống một sinh mạng mà còn lan tỏa hình ảnh đẹp về người thợ mỏ thời đại mới – những người không chỉ “xông pha nơi hầm sâu” mà còn sống trách nhiệm, bản lĩnh, nghĩa tình giữa đời thường.

Câu chuyện của anh Huy không phải là một trường hợp cá biệt trong lực lượng cứu hộ mỏ. Đó là một minh chứng cho tinh thần “Kỷ luật và Đồng tâm” – truyền thống bất biến của người thợ mỏ – đang sống động và lan tỏa ngay trong cuộc sống hàng ngày.

Trung tâm Cấp cứu mỏ – Vinacomin tự hào có những người đồng chí như anh Huy – những người lính không đợi khen thưởng, không cần ghi công, nhưng luôn sẵn sàng dấn thân khi nhân dân cần, khi cuộc sống cần.

Phạm Thắng

Chia sẻ bài viết: