Trần Ngọc Nhung - PX Đường sắt - Công ty Tuyển than Cửa Ông
Mẹ tôi là công nhân đường sắt
Quen với nắng, với gió, với mưa dông
Có lẽ vậy làn da mẹ nâu đất
Và đôi tay chai sạn theo tháng ngày.
Mẹ kể rằng làm đường sắt vất vả
Ngày nắng lên mẹ làm những công trình
Lắp đặt đường, săm chèn rồi cuốc đất
Mồ hôi rơi, nắng đỏ cháy mặt người.
Tôi vẫn nhớ những ngày đông trở gió
Lưng mẹ đau, giọt nước mắt mẹ rơi
Những cơn đau vì gánh vẹt thật nặng
Vì thay ray, quai búa, bắn bẩy đường.
Những chuyến tàu đầy ắp ánh than đen
Bon bon trên con đường mẹ sửa chữa
Rồi ra cảng, than về miền đất hứa
Mùa bội thu, mẹ ơi có vui không?
Mẹ của tôi đôi má vẫn luôn hồng
Như bông hoa ướp hương nơi đất mỏ
Bông hoa ấy vẫn ngày ngày rực rỡ
Góp đôi tay xây Vùng than Anh hùng.