Trang thơ thợ mỏ

Quên mình vì Dân

Ngày đăng: 27/8/2021

Đặng Thị Hường – Trung tâm Cấp cứu mỏ

Dịch Covid bốn lần bùng phát,
Chủng mới càng kinh hãi hơn xưa.
Khắp nơi ra sức phòng ngừa,
Vừa ngăn, vừa chặn, vẫn chưa đẩy lùi.
 
Đảng ta cùng với chính quyền,
Công an, quân sự, gắn liền ngành y.
Nhân dân, giáo dục cùng thi,
Cùng chung ý chí, Covid đẩy lùi.
 
Tuyến đầu chống dịch khắp nơi,
F0 xuất hiện, chốt thời lập ngay.
Cấp trên chỉ thị lần này,
Vừa truy, vừa test, chốt bày trong đêm.
 
Khi đất nước đã gọi tên,
Nhiều người không ngại bỏ quên thân mình.
Có người đã phải hy sinh,
Để đồng bào được yên bình như xưa.
 
Tính ngày, tính tháng có thừa,
Xa nhà, xa cửa, lại vừa xa quê.
Cứ đi, chẳng tính ngày về,
Bữa ăn cũng vội, chẳng hề kêu than.
 
Ngành y gan dạ, hiên ngang,
Chữ tâm, chữ đức chẳng màng hi sinh.
Mặc cho nguy hiểm rập rình,
Mặc cho đói khát, quên mình vì dân.
 
Công an, quân sự cùng dân,
Chốt kia cùng lập, đâu cần có ngay.
Thầy cô trong những ngày này,
Bút nghiên gác lại, chung tay, đồng lòng.
 
Người thì chống dịch ngoài vòng,
Người thì trong chốt, sẵn lòng shiper.
Bên trong phong tỏa được nhờ,
Nhân dân bớt khổ, mong chờ tương lai.
 
Khi xưa củ sắn, củ khoai,
Ngày nay cái cảnh đói hoài đã qua.
Quê hương hai chữ thiết tha,
Là con đất Việt, gần xa hướng về.
 
Nhân dân chung một lời thề,
Đồng tâm hiệp lực nhìn về tương lai.
Mong sao sớm đến ngày mai,
Covid tan biến, ai ai đều mừng.
 
Qua đây xin có mấy dòng,
Tri ân tới những tấm lòng vì dân.
Dịch bệnh Covid tan dần,
Tin theo ý Đảng, mùa xuân lại về.

Chia sẻ bài viết: